Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2018

| 5 - 6 | Muốn phi thăng thì yêu đương đi!

Chương 5

Edit: Tu Tu


C Kiến Thâm thng thng hi ngưc li: "Tôn ch mun đưa ta vào ch chết sao?"

Trước kia Thẩm Thanh Huyền muốn, còn bây giờ... Y vẫn muốn, nhưng hàng chữ thứ tư trên ngọc giản "Thứ tư, không được có sát tâm với Cố Kiến Thâm" còn đang hiển hiện ở đó. Muốn cũng chỉ là muốn, Thẩm Thanh Huyền tạm thời sẽ không thương tổn Cố Kiến Thâm.

Y câu môi, tươi cười tễ nguyệt thanh phong (nụ cười yên tĩnh, xinh đẹp): “Chỉ nguyện bệ hạ vạn thọ vô cương.”

Thật ra lời này có chút ý xấu, tuy chúc vạn thọ vô cương ở phàm trần là ý tốt, nhưng đối với giới Tu Chân... chúc ngươi sống đến 60 tuổi -- không cần chúc, cũng sống được đến 60 tuổi có được không!

Cố Kiến Thâm không so đo, ngược lại còn rất vui vẻ: "Ta tin ngài."

Tương đối dễ dàng thỏa mãn, ý trong lời nói giống như chỉ cần giờ phút này Thẩm Thanh Huyền không có sát tâm, hắn liền rất hạnh phúc.

Thẩm Thanh Huyền không khỏi liếc hắn nhiều hơn một lần.

Nghe đồn vị đế tôn Tâm Vực này hành sự tàn nhẫn, tác phong phóng túng, để đạt được mục đích không từ thủ đoạn, là kẻ ngoan tuyệt lãnh tình... Hiện tại hắn diễn rất khá, giống như đóa đào mỹ lệ giáng ngàn cánh hoa, lúc mỉm cười hoa rơi như mưa, đáp đất một cách nghệ thuật.

Thẩm Thanh Huyền cảm thấy có chút cảnh đẹp ý vui, y vươn tay: "Mời."

Nếu Cố Kiến Thâm "tin" y, vậy cứ đi Tinh Hải trước.

Thật không biết vị đế tôn này là sớm có chuẩn bị hay quả thực tin y, một chút xíu do dự cũng không có mà bước vào Tinh Hải.

Ngay khi hn bưc vào, mt bin xanh thm ta h b lây dính sc đ, hai màu sc đi lp va chm nhau phá tan s yên , mang theo mt loi xinh đp khác l.

Cố Kiến Thâm nhìn về phía Thẩm Thanh Huyền: “Tôn chủ?”

Thẩm Thanh Huyền hoàn hồn, y thả chậm tốc độ nhẹ nhàng nói: “Phù dung bất cập, thủy điện yên dật.”

Cố Kiến Thâm khựng người.

Buồn thay đám Tâm Vực không ở đây, nếu không bọn họ lại muốn nổ thành pháo hoa.

Thẩm bạch liên này vậy mà dám hết lần này đến lần khác vũ nhục đế tôn!

Cố Kiến Thâm không chỉ đơn thuần là một người đàn ông bình thường, mà là một người đàn ông thành tựu long trời lở đất, làm điên đảo Tâm Vực. Nhưng Thẩm Thanh Huyền lại suốt ngày so sánh hắn với phụ nữ, nhịn sao nổi? Dùng tay xé y cũng không đủ hả giận!

Nói xong, Thẩm Thanh Huyền cũng có chút hối hận, y vội tiếp lời: "Xin lỗi, là ta mạo phạm."

Cố Kiến Thâm khẽ nhếch môi mỏng, không hề giận dữ: "Đâu ra mạo phạm? Có thể khiến tôn chủ vui vẻ là may mắn của Cố mỗ."

Thẩm Thanh Huyền mỉm cười, mở lời đề nghị: "Đi thôi, ta mang bệ hạ đi ngắm xung quanh."

Tinh Hải là một nơi vô cùng kỳ diệu, nói biển không phải biển, nói trời không phải trời. Toàn bộ mặt ngoài màu lam nhạt là một vùng khoáng vật chất trân quý, ở trạng thái lỏng, người tu vi thấp đi vào sẽ bị cắn nuốt, hòa thành một thể với khoáng vật.

Tất nhiên mấy chuyện như thế đối với Thẩm Thanh Huyền và Cố Kiến Thâm mà nói thì không có gì đáng lo.

Tinh Hải không nơi cư trú, cũng không có linh vật sống, trống trải hoang vắng, mỹ lệ thì mỹ lệ nhưng lại thanh lãnh đến rợn người.

Hai người đi cùng nhau cũng không nói chuyện nhiều. Có lẽ trong lòng mỗi người đều mang tâm sự riêng, mải suy nghĩ tới nỗi quên béng người bên cạnh.

Thẩm Thanh Huyền xem chữ trên ngọc giản trong đầu, cảm thấy hẳn là không đến mức phải đi hết Tinh Hải. Cái gọi là đồng du (cùng nhau du ngoạn), mấu chốt ở chữ du. Chữ du này và du khắp (đi xem hết khắp các ngõ ngách) khác nhau rất lớn. Chỉ cần lượn qua lượn lại, ngắm nghía vài vòng là đủ hoàn thành.

Sau khi kết thúc một vòng, Thẩm Thanh Huyền lên tiếng: "Tinh Hải vắng lặng, không bằng tới Vọng Tẫn nhìn thử?"

Cố Kiến Thâm đáp: "Tuy vắng lặng nhưng được cùng tôn chủ đồng du, thú vị vô cùng, thật muốn đi khắp Tinh Hải."

Lời khách sáo này nói nghe rất bùi tai, nhưng Thẩm Thanh Huyền không để ý lắm.

Ra Tinh Hải chính là Vọng Tẫn. Vọng Tẫn không khác Tinh Hải là bao, màu đen thâm của nó cũng là một loại khoáng vật chất.

Hai ngưi bên nhau, đng  chính gia, trăm triu năm qua không ai nhưng ai, ngm li cũng thú v.

Tinh Hải sạch sẽ, Vọng Tẫn sâu sắc. Nhưng thật ra đều giống nhau, sau khi bước lên đều muốn cắn nuốt người ta.

Thẩm Thanh Huyền không tin Cố Kiến Thâm, nhưng y cũng không ngại Vọng Tẫn có mai phục, thứ xiềng xích trói được y còn chưa tồn tại.

Y vừa bước lên Vọng Tẫn, cổ tay đã bị nắm. Thẩm Thanh Huyền hơi giật mình, quay đầu nhìn Cố Kiến Thâm. Cố Kiến Thâm đặt ngón trỏ bên môi, nhỏ giọng nói: "Tôn chủ đợi một lát."

Hn va nói xong, ánh ban mai đ rc đt nhiên nâng lên, ging như mang đến ban ngày cho đêm ti vô tn, hào quang chói mt, to thành cc quang vô cùng m l.

Thm Thanh Huyn chưa kp b quang cnh này mê hoc thì y đã thy màu vàng kia, màu vàng ni trong sc đ.

Tiếng rng ngâm rung tri, mt rng vàng thâm trm ta bin, nó khoe khoang vung móng vut sc nhn, tư thế cưng đi.

Thn thú bc này, qu là thách th lá gan ngưi ta. 

Sắc mặt Thẩm Thanh Huyền không đổi, chỉ là đôi mắt thanh đạm đã sáng lên.

Y thích loại sắc đẹp này. Sáng rực... vàng kim và đỏ tươi đều là màu y yêu.

Cố Kiến Thâm nói: "Không thể đi hết Tinh Hải, nhưng có thể đi hết Vọng Tẫn."

Hắn hơi dùng sức, mang Thẩm Thanh Huyền nhảy lên kim long. Kim long kiêu ngạo ương ngạnh đứng trước Cố Kiến Thâm lại rất ngoan ngoãn, còn phát ra tiếng ùng ục lấy lòng.

Cố Kiến Thâm không quan tâm nó, chỉ chăm chú nhìn Thẩm Thanh Huyền. Y đang nhẹ nhàng chạm vào vảy rồng màu vàng kim.

Cố Kiến Thâm hỏi: "Thích không?"

Thẩm Thanh Huyền đáp: "Vô cùng xinh đẹp."

Cố Kiến Thâm nói: "Đáng tiếc rồng không thể vào Tinh Hải."

Thẩm Thanh Huyền tiếp: "Ừ, đáng tiếc."

Cố Kiến Thâm hàm ý sâu xa nói: "Tôn chủ có thể thường xuyên tới Vọng Tẫn."

Thẩm Thanh Huyền thu tay, cười không tỏ ý kiến. Cố Kiến Thâm cũng không nói thêm, vươn tay, một bàn ngọc hai tấm nệm xuất hiện trên lưng rồng.

"Tôn chủ, mời."

Thẩm Thanh Huyền ngồi xuống nói: “Làm phiền bệ hạ lo lắng.”

Cố Kiến Thâm đáp: “Không có gì.”

Trên bàn ngọc có bình rượu ngon màu đỏ tươi và đủ loại trái cây màu cam vàng, đặc biệt đáng chú ý. Thẩm Thanh Huyn cũng không khách khí, y cầm lên một quả, tinh tế mà nhìn ánh sáng lưu chuyển trên mình quả.

C Kiến Thâm lên tiếng: "Đc sn Tâm Vc, qu cam.''

Tht ra trái cây này ăn không ngon lm, ch đưc cái nhìn đp mt, đc bit sáng, ging như mt đám mt tri nh. Điu đó đã hoàn toàn chc trúng Thm Thanh Huyn, y nhìn chúng nó không ri mt.

C Kiến Thâm im lng cưi, không nói gì.

Tc đ kim long rt nhanh mà li vng chc, ngi trên lưng rng ging như đng trên mt đt, không lc lư nghiêng ng.

C Kiến Thâm có ý tt nói vài câu gii thiu đc sc Tâm Vc, nhưng Thm Thanh Huyn không đ ý hn, y vn nhìn chm chm đám ''mt tri nh'' kia.

Ln này là thc s đi khp, kim long bay mt vòng hết Vng Tn.

Ln th hai tr li v trí ban đu, Thm Thanh Huyn mi phát hin mình đánh giá sai hai ch đng du này. Xem ra du  đây là viết tt ca du khp (phi đi hết).

Hai bên đu lưn mt vòng, kết qu nhim v không hoàn thành.

Li mi C Kiến Thâm đi mt chuyến Tinh Hi? Còn phi đi khp?

Thm Thanh Huyn có chút không m ming đưc.

Nhưng không m đưc cũng phi m, đâu th nào hn nhau ln khác, kì quá ri.

Thm Thanh Huyn sp xếp li t ng nói: "Thành ý ca b h khiến ti h xu h, không bng chúng ta du ngon Tinh Hi thêm ln na? Ln này ta...''

Y còn chưa nói xong đã dng li.

Hai ngưi cùng lúc quay đu, nhìn nơi t chc lun đo.

C Kiến Thâm nói: ''Xem ra chúng ta phi quay v mt chuyến thôi.''

Thm Thanh Huyn không biết phi làm gì khác hơn.

Trong đi đin lun đo, đ t Thiên Đo và Tâm Vc đánh nhau ri!

Nguyên nhân?

Hai bên tnh rưu lin phát hin không thy lão đi nhà mình đâu!

Li tác gi:

Thiên Đo & Tâm Vc: Ng mt gic tnh dy, lão đi đã b bt đi! Mng bc!



Chương 6

Edit: Tu Tu

Trong đi đin lun đo, cnh tưng vô cùng đ s!

Rơi vào trong mt tu sĩ bình thưng, đoán chng s b da s chân mm nhũn trn mt há mm.

Dù sao cũng là đi chiến gia sáu phái Thiên Đo và đi tưng Tâm Vc, quy mô có th so vi chiến tranh thế gii. Đc bit là chưng môn sáu phái còn chun b trưc thn binh li khí, linh thú d bo... khiến trn chiến càng thêm khc lit.

Tâm Vc nhìn đoán: Gii, qu nhiên các ngưi ti đây là đ đánh nhau, gia sn cũng mang theo!

Thiên Đo suy nghĩ: Tôn ch nhà ta chu ut c, bây gi lin đòi gp trăm ngàn ln t trên ngưi các ngươi.

Trong phút chc, hai bên đã đánh nhau túi bi, ai ai cũng la gin phng phng, liu mng mun giết chết đi phương. Thot nhìn không khác gì trò đùa, còn nguyên nhân gây chiến thì nhm thôi ri.

Đang đánh hăng say đt nhiên... oành mt tiếng!

Đi đin n tan tành mây khói!

Tt c mi ngưi cùng khng li, ging như hình nh b dng, mc k mt giây trưc làm gì, gi đu không c đng đưc.

Bn h đng thi quay đu, thy hai bóng dáng đng ngoài đin. Bch y thng tuyết, đ thm ánh thiên, hai ngưi đng đó, thuyết minh th sc mnh cưng đi nht.

''Nháo cái gì?'' Thm Thanh Huyn nói rt nh nhưng li vang lên trong trái tim toàn b Thiên Đo.

''Hư hng.'' Ging nói trm thp ca C Kiến Thâm bao ph trong đu toàn b ngưi Tâm Vc.

Răn xong đ môn, hai v đi lão nhìn nhau, trăm ming mt li: ''Chê cưi.''

Thiên Đo + Tâm Vc: ''!!!''

Thm Thanh Huyn vươn tay, đi đin va mi b C Kiến Thâm hy dit trong nháy mt khôi phc dáng v ban đu, ngay c tu sĩ b thương chy máu đt tay đt chân cũng khôi phc như cũ, hoàn m ti đ làm ngưi ta lm tưng không có chuyn gì xy ra.

Mt đ ca C Kiến Thâm đm hơn: ''Thut pháp ca tôn ch qu tinh diu.''

Thm Thanh Huyn khiêm tn: ''Chút tài mn.''

Ch là ''chút'', my chc tòa thành b đánh đ còn khôi phc đưc ch nói gì mt đi đin cn con, tht là ''tài mn''.

C Kiến Thâm búng tay mt cái, nhng ngưi b đnh tr đã có th c đng.

Hai ngưi tr li, đám đ t / thuc h đu thành tht hơn. Bn h không phi thành tht tht, mà là b da s, tim đp thình thch.

Tuy c ngày mng Thm bch liên này Thm bch liên n, nhưng cũng phi tha nhn, Thm bch liên này mnh... còn quá cmn mnh, phc thut lúc nãy hoàn toàn không ging thut pháp phàm thế nên có.

Thiên Đo cũng có xúc đng ca riêng mình, tôn ch nhà mình mnh thế nào bn h đu biết, nhưng đnh thân thut ca tên ma đế kia tôn ch vy mà không ci b đưc... Thế gian này còn tn ti thut pháp tôn ch không gii đưc! Bi vì mù quáng sùng bái Thm Thanh Huyn nên bn h cm nhn đưc s cưng đi đáng s ca C Kiến Thâm.

Thm Thanh Huyn còn đang thương nh chuyn đng du (cùng nhau du ngon), thu phc đám đ tôn đ đ tôn xong, y quay qua nhìn C Kiến Thâm: ''Va nãy đnh quay li Tinh Hi, còn ch hay mun cho b h xem, liu có th tiếp tc mi b h đng du không?''

C Kiến Thâm ăn ý phi hp.

Hai ngưi cùng nhau ri đi, đ li đám qun chúng th ngưi, não chưa kp load.

Tình hung gì đây? Sao li thế này? Có bn tr nào tt bng ti gii thích h cái!

Tng T Lương thâm trm truyn âm: "Đui theo! Tôn ch là mun mưn cơ hi chính tay đâm cung đ!''

Mưn có đng du, đem ngưi la ti Tinh Hi lin có mt đng cơ hi phân rõ thng bi!

Lon Ưng - ngưi thông minh ca Tâm Vc cũng đang truyn âm: ''Không hay ri! Thm bch liên khng đnh có âm mưu, chúng ta mau đui theo!''

Mt đám tu qu (say rưu, nát rưu) c thế não đng mà đui theo.

Tht ra bn h say rưu còn tt hơn, ti bên ngoài xong ngoi tr b chói mù mt cũng không còn chuyn gì làm.

Ln này đng du Tinh Hi, Thm Thanh Huyn vô cùng có thành ý, y làm th quyết. Tiếng chim hót trong vt vang lên t chân tri, mt con bch hc to ln che khut c bu tri chm rãi đáp xung. Ánh nng mt tri nh nhàng chiếu lên cánh chim trng mut như si tuyết đu mùa, to thành hình nh rung đng lòng ngưi.

Đám đ t mt đưng chy thc mng ti đu trn tròn mt.

Đây là tiên giá (xe kéo / kiu / vt cưi tiên) ca tôn ch!

Tên ma tu b i kia sao xng cưi chung ta giá vi tôn ch!

Đám ngưi Dip Trm li đau lòng đến sp hít th không thông! Mà chuyn khiến ngưi ta chính thc tt th còn  phía sau...

Thm Thanh Huyn vy mà vươn tay vi C Kiến Thâm: ''B h, ti.''

ng tay áo trng tuyết, ngón tay thon dài, mi đu ngón tay đu đp ging như m ngc ôn nhuyn (mm m). C Kiến Thâm nhìn trong chc lát mi cm tay y, bàn tay còn nh nhn mm mi hơn so vi tưng tưng, dù rng mang theo hơi lnh li khó hiu khiến lng ngc ngưi ta nóng lên.

Thm Thanh Huyn...

Ngưi đng đu thiên h, đ nht m nhân.

C Kiến Thâm rũ mt, che đi sc đ cht lóe dưi đáy mt.

Tht ra Thm Thanh Huyn c ý cm tay C Kiến Thâm mang hn lên tiên hc đ kim chng mt chuyn. Suy nghĩ kĩ mt chút, du Tinh Hi và du Vng Tn không ch khác nhau  ch du khp hay không khp, hết hay không hết; mà còn  ch C Kiến Thâm tng cm c tay y, đưa y lên lưng kim long. Vì phòng nga sai sót, Thm Thanh Huyn cũng nm tay C Kiến Thâm...

Ging như nhng gì y đoán, không cn du khp Tinh Hi, hàng ch ''Th ba, cùng C Kiến Thâm du ngon Vng Tn Tinh Hi'' trên ngc gin đã biến thành màu xám nht.

Hoàn thành!

Xem ra điu kin không phi là du khp mà là nm tay.

H, ngc gin rác rưi.

Ngc gin tt b oan c nhưng không dám nói ra.

Mc dù hoàn thành nhim v, nhưng dù sao ngưi cũng đã mi lên, không du khp Tinh Hi thì coi b không n lm... Vì vy Thm Thanh Huyn c chiêu đãi C Kiến Thâm qua loa mt chút.

C Kiến Thâm thân thin gi chuyn giúp quãng đưng hai ngưi đi không quá nhàm chán, va nói va cưi lưn mt vòng, sau khi tr v có th nht đưc mt đng cm rt dưi đt.

Thiên Đo: Không, không đánh nhau?

Tâm Vc: Không, không có by?

Thiên Đo + Tâm Vc: Thc s cùng nhau du ngon Tinh Hi? Còn... còn nm tay?

Không... không th nào... chc chn bn h còn đang say trong gic mng hoàng lương*!

*Giấc mộng hoàng lương; giấc mộng kê vàng (trong truyện "Chẩm Trung Ký" thời Đường kể chuyện một chàng trai gặp một đạo sĩ trong một quán trọ. Đạo sĩ cho chàng trai một chiếc gối bảo ngủ đi. Bấy giờ chủ quán đang nấu một nồi cơm kê vàng, chàng trai nằm mộng thấy mình được làm quan, hưởng phú quý, nhưng khi tỉnh dậy, cơm kê vàng vẫn chưa chín, sau ví với sự vỡ mộng)

Lun đo ln này kết thúc như vy đy. Mi ngưi rt bình tĩnh, vô cùng bình tĩnh, thc s bình tĩnh ri đi mi ngưi mt no.

Thm Thanh Huyn khá hài lòng, bn nhim v hoàn thành hai, thang tri nhiu thêm hai nc thang, mc dù còn cách thành công xa lm nhưng ch cn có hy vng là đ, c t t mà làm. Cái gi là nhn nãi y mà, sng lâu ai cũng có.

Thm Thanh Huyn liếc hàng ch th tư...

Tht ra cái này d thôi, y gng thu lim sát tâm vi C Kiến Thâm là xong, thang tri li thêm mt nc thang. Nhưng y thu không đưc, y vn vô cùng nghiêm túc mun giết hn.

Nhim v hin ti có liên quan đến C Kiến Thâm nên không th đng hn, nhưng ch nhim v đi đi tưng, thì có th thun lý thành chương dit tr hn.

Nhng vic ma đế Tâm Vc đã làm, đ đ hn chết my trăm ln.

Ch đáng tiếc... khi thiếu đi s sng, đôi mt đ kia s không còn đp như vy na.

Nghĩ sang chuyn khác Thm Thanh Huyn li bình thưng tr li, C Kiến Thâm chết, kim long lin có th đi ch. Con rng ánh vàng rc r y, y trm nuôi chc cũng không sao.

Y va mi nghĩ xong chuyn này, mi phát hin ngc gin đang ''run bn bt''.

Nói run bn bt là nói qua, chng qua là nó chp lóe ánh sáng ging như mt con côn trùng nh đáng thương nhìn thy mãnh thú.

Thm Thanh Huyn ngoài mt t v thánh thin tinh khiết, nhưng trong lòng li là cnh tưng khác: Qu nhiên nên nhân lúc cùng ung cùng say làm chút chuyn. Chng hn chuc say hn, tha lúc hn mt cnh giác...

Tn sut ngc gin lp lòe ngày mt cao, chc lát sau đã hin ch.

''Th năm, khen đôi mt C Kiến Thâm.''

''B sung: Không đưc ít hơn ba câu.''

''Th sáu, nói vi C Kiến Thâm là mun kim long.;

''B sung: Có th coi như tài sn chung.''

Thm Thanh Huyn: ''...''

Ánh sáng ngc gin mi lúc mt yếu, trưc khi tt hin thêm mt dòng: ''Th by, năm ngày sau ti bí cnh Nguyt Lc.''

Li tác gi:

m... my chương đu còn hơi ba chm chút.

Mc dù truyn khng đnh ngt ngào, nhưng đng nghĩ hai nhân vt chính đơn thun, hai v đi lão đu không phi dng va đâu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét