Thứ Năm, 24 tháng 5, 2018

| 12 | Muốn phi thăng thì yêu đương đi!

Chương 12

Edit: Tu Tu


Thẩm Thanh Huyền nhìn ngây người.

Nhìn đôi mắt ấy ở khoảng cách gần như vậy, giống như đứng dưới núi ngắm nhìn hoàng hôn màu đđậm phía chân trời, như lá phong la đ chiếu sáng h nưc, ngưi trong đó, nhìn hết sc lng ly đp đ.

Ngẩn người xong, Thẩm Thanh Huyền hỏi hắn: "Có ai từng khen đôi mắt ngươi chưa?"

Đuôi mi Cố Kiến Thâm khẽ nhếch, môi mỏng hơi câu, hài hước hỏi lại: "Sẽ có người nhìn ta thế này sao?"

Đúng vậy... Giống như toàn bộ Thiên Đạo không ai dám nhìn thẳng Thẩm Thanh Huyền, cả Tâm Vực thậm chí Thiên Đạo chỉ sợ cũng không ai dám liếc Cố Kiến Thâm một cái.

Ác danh của hắn bên ngoài, dù đẹp đến rc r xinh tươi cũng là dùng máu đắp lên.

Đôi mắt đỏ ở Thiên Đạo đưc coi là khác thường, cho nên hắn mới đổi màu mắt tới bí cảnh Nguyệt Lạc.

Thẩm Thanh Huyền vươn tay, chạm vào khóe mắt hắn, thầm thì: "Rất đẹp."

Cố Kiến Thâm sửng sốt.

Thẩm Thanh Huyền nhẹ nhàng vuốt ve làn da hơi lạnh của hắn, chăm chú nhìn đôi mắt hắn: "Đây là đôi mắt đẹp nhất ta từng thấy."

Y nói rất chậm, giọng trẻ con không còn mang lãnh đạm xa cách như thường ngày, ngược lại có chút mềm mại ngọt ngào, vang bên tai hắn, chấn động trong lòng.

Ánh mắt Cố Kiến Thâm biến thâm, ráng đỏ cuồn cuộn, tầng tầng lớp lớp tích tụ, tạo nên một thế giới rực lửa xa hoa lộng lẫy.

Thẩm Thanh Huyền cong môi, giọng nói càng thêm mềm mại: "Thật muốn... muốn..." Đôi mắt này.

Y còn chưa nói xong, phía sau đã truyền đến tiếng kêu kinh hãi của thiếu niên: "Sao... Tại sao lại thế này?!"

Thẩm Thanh Huyền và Cố Kiến Thâm đồng thời hoàn hồn.

Cố Kiến Thâm thay đi màu mắt, Thẩm Thanh Huyền nháy mắt tỉnh lại từ trong sắc đẹp.

Thay đổi thái độ cực nhanh, khác biệt quá lớn, dù là đế tôn Cửu Uyên cũng phải kinh ngạc.

Nhưng tâm tình hắn vẫn rất tốt, nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Thẩm Thanh Huyền lại nghĩ tới bộ dáng y lúc nãy: Đôi mắt lóe sáng, gò má ửng đỏ, đôi môi run rẩy.

Hơn nữa người này còn là Liên Hoa tôn chủ duy nhất của Thiên Đạo, là thiên kiêu sư thúc hắn chỉ nghe danh chứ chưa thấy mặt...

Cố Kiến Thâm cảm thấy như có dòng nước nóng bồi hồi trước ngực.

Hắn càng ngày càng hưởng thụ chuyện mình đang làm.

Thẩm Thanh Huyền đến gần Túc Vũ, thấy được cảnh tượng đã dđoán trước.

Trước mặt là một sào huyệt khô ráo ấm áp, tuy vụng về nhưng tràn đầy tình thương mẹ dành cho con, tỉ mỉ tạo hình, cẩn thận bảo vệ, nuôi lớn ấu tể gào khóc đòi ăn.

Nhưng hiện tại sào huyệt lại trở thành địa ngục Tu La.

Bên trong có năm con tiểu thú non nớt, cao chừng hai thước, lông tơ mềm mại, móng vuốt nộn nộn, đôi mắt còn chưa mở. Mẹ chúng nó là mãnh thú hung hãn, nhưng chúng nó lại cực kỳ đáng yêu, lông tơ thuần trắng, mềm mại vô hại.

Đáng sợ nhất là, giờ phút này, tất cả năm con thú nhỏ ấy đều bị người ta mổ bụng, dùng thđoạn tàn nhẫn nhất hành hđến chết. Máu chảy ngập sào huyệt, ấu thú chết thảm, không nhắc tới người mẹ sẽ đau lòng tức giận cỡ nào, chỉ cần là người có chút lòng lương thiện đều sẽ cảm thấy không đành lòng.

Túc Vũ nhìn phát ngốc, còn cô ả người đầy máu kia lại cười lớn chạy qua sờ soạng cơ thể tiểu thú đã chết.

Túc Vũ đột nhiên hoàn hồn: "Cô đang làm cái gì!"

Cô ta hưng phn nói không ra câu: "Thú đan, năm cái thú đan Ngân Tin! Ca ta, đu là ca ta!"

Trong mắt ả, xác nhng thú nh kia không phi là máu tht, mà là mt đng rác rưi không giá tr,  không chút thương sót lc li, khi s đến mt ht châu màu xám bc,  tht th cưi to.

Túc Vũ nhìn cnh này, t t, t t hiu chuyn gì đang din ra.

Năm ngưi kia vì thú đan mà hành h u t đáng thương đến chết, ch là  thi đim cui cùng b m u t phát hin. Thy con mình chết thm, ngưi m nào chu ni, mãnh thú phát điên, điên cung đui giết bn giết ngưi này.

Năm ngưi kia tt nhiên không phi đi th ca mãnh thú cp ba, bn h b đui chy khp nơi, sau đó gp đưc đám Thm Thanh Huyn.

Túc Vũ ra tay, vì cu bn h, giết mãnh thú...

Nhưng trên thc tế, nó đã cu k giết ngưi và giết ngưi m đau kh va mt con.

S tht này ngoài sc chu đng ca Túc Vũ, nó đng im ti ch, hai mt di ra.

Thm Thanh Huyn cũng không cn làm gì, ngưi đàn bà kia gi là n mnh hết đà, chy ti đây đã cháy hết si dây sinh mnh.

 tham lam thú đan, nhưng đến sc đ có đưc nó  cũng không còn.

Nm cht viên thú đan xong, thân th  mm nhũn ngã xung, gian nan th hn hn mt hơi, chết trong chính đa ngc máu tanh mình to ra.

Ti tn lúc chết  vn nm cht thú đan.

Túc Vũ ngn ngưi tht lâu mi lên tiếng: "Nàng đã chết..."

Thm Thanh Huyn im lng nhìn nó.

Tiu đào hoa sinh ra trên núi Vn Tú, chưa tri qua thế s, ln này đi bí cnh Nguyt Lc mt chuyến, đ đ nó nhìn thy bn cht thế gii này.

"Lc cc" mt tiếng, thi th ngưi đàn bà kia cng còng, thú đan đưc nm cht rơi xung, ln vào đng máu tht đ tươi phát ra tiếng pht pht khiến da đu ngưi ta tê di.

Nghe đưc âm thanh này, thn kinh Túc Vũ hoàn toàn b cht đt, nó ôm đu, đôi mt đy tuyt vng: "Là tôi sai, đu là tôi sai!"

Là nó không phân rõ xanh đ trng đen mà lao ra, là nó không phi khi cu nhng tên ti ác tày tri y, là nó... hi chết ngưi m đáng thương ch mun bo v con mình!

T giy trng b lây dính huyết sc, khiến lòng ngưi sinh tiếc nui, to nên v xinh đp khác thưng, cuc sng sinh tn không bao gi là màu hng hay màu trng.

Thm Thanh Huyn đến gn, cm tay nó: "Đây là Ngân Tin thú." Ging y rt nh, ging như t chân tri xa xôi truyn đến, như mt cơn gió, mm mi không mang ưu tư.

"Ngân Tin thú là mãnh thú cp ba, thích ăn tht ngưi. S dĩ có cái tên này là vì khi chúng nó ăn tht ngưi s nut trn hết tt c trên ngưi ngưi ta, k c mt đng tin cũng không buông tha, chúng ăn nhiu vàng bc châu báu ti ni thú đan b tha hóa tr nên cc k trân quý, khiến các tu sĩ đ xô đi tìm kiếm."

"Đến thi k gây ging, mi ngày Ngân Tin thú ăn ít nht mt ngưi, kéo dài mưi tháng nó mi có th h sinh nhng đa con kia, tính ra nó đã ăn hơn ba trăm ngưi."

Nghe Thm Thanh Huyn nói, Túc Vũ vn không khôi phc li bình thưng, ngưc li càng thêm ht hong.

C Kiến Thâm nói: "Ri khi nơi này trưc đã."

Thm Thanh Huyn đáp: "."

Nghe đưc câu này, Túc Vũ như tnh hn, sc mt nó vn tái nht nhưng con ngươi mt tiêu c đã t t t hp.

"Ch... ch tôi mt chút." Túc Vũ khàn khàn m ming.

Thm Thanh Huyn gt đu: "Đưc."

Túc Vũ ly chuôi trưng đao rng t túi Càn Khôn, vng v đào đt.

Nó chôn thú nh, cũng chôn luôn nhng thú đan hiếm có kia xung đt.

Cui cùng nó mang ngưi đàn bà kia và bn tu sĩ khác cũng mai táng.

C Kiến Thâm nh ging nói vi Thm Thanh Huyn: "Không nhc nh nó à?"

Thm Thanh Huyn im lng.

C Kiến Thâm bc bi cưi mt tiếng.

Thm Thanh Huyn nghiêng ngưi liếc hn: "Tu sĩ Tâm Vc không phi luôn tùy tâm s dc sao?"

Hành đng này ca Túc Vũ là tùy tâm la chn, tuy đ li hu qu ln phía sau, nhưng cũng là tùy tâm, ti sao C Kiến Thâm li mun can thip?

C Kiến Thâm không đ ý đáp: "Tùy tâm, chính là tùy theo tâm ta."

Nếu hn mun nhc nh Túc Vũ thì nhc nh, không liên quan đến tâm trng Túc Vũ, cái gi là tùy tâm, chính là làm theo li tiếng lòng mình, nếu làm theo li ngưi khác, sao còn gi tùy tâm?

Thm Thanh Huyn cưi kh: "Đo ý Tâm Vc qu nhiên khác bit."

T hình dung tràn đy s giu ct, nhưng C Kiến Thâm không tc gin, ngưc li cm thy rt thú v.

Thu xếp n tha mi chuyn xong, Túc Vũ tuy mt, nhưng trng thái tinh thn đã tt hơn nhiu.

"Chúng ta đi thôi." Nó nói.

Mt đưng im lng, tn ti khi tri ti.

Ăn xong ba ti mi ngưi t đi ngh ngơi, Thm Thâm Huyn tranh th kim tra ngc gin, phát hin nhim v khen đôi mt đã hoàn thành.

Thm Thanh Huyn có chút bun bc, không phi bo khen ít nht ba câu à?

Lúc trưc b Túc Vũ ct ngang, còn tưng nhim v không thành, thì ra na câu "Tht mun" cũng đưc tính là khen?

Đúng là cái đ ngc gin ngu xun.

(Ngc gin run ly by...)

Nhc mi nh... hình như lúc đi màu mt C Kiến Thâm có nói vi y câu gì đó?

Nói gì ta?

Thm Thanh Huyn ch lo nhìn mt hn, không đ ý lm, gi nghĩ li chc cũng không phi li đng đn, không nghe đưc thì thôi.

Hôm nay ngc gin b kinh s, s lin nhy ch, cũng mc k Thm Thanh Huyn đang suy nghĩ gì, nhn thy y đang ngó nó, nó lin phù phù hin ch.

"Th chín, đêm rt lnh, đt rt cng, xin hãy ng chung vi C Kiến Thâm!"

Thm Thanh Huyn im im lng lng.

Ngc gin đã tt ánh sáng, "chết" đi.

Tôn ch đi nhân nhìn nhìn thang tri, quyết đnh nhn xung, tiếp tc xây gch.

Ng chung?

Thm Thanh Huyn quay đu nhìn v phái C Kiến Thâm: "Ngươi ng chưa?"

C Kiến Thâm da lưng vào cây, hn quay đu đi mt y.

Thm Thanh Huyn nm trong túi ng, ch l ra mt đôi mt to tròn: "Ngươi lnh không?"

C Kiến Thâm nghe không hiu li y mun nói.

Thm Thanh Huyn mm ging tiếp tc: "Ta hơi lnh."

C Kiến Thâm: "..."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét